January 18, 2010

Chuyện cổ tích Nhật Bản: Nàng Tuyết Ginzai Daira





Nàng Tuyết Ginzai Daira 

Ngày xửa ngày xưa, tận sâu trong vùng núi tại Koide, Echigo, có một chàng trai trẻ tên Gosaku. Mẹ chàng đã mất khi chàng còn nhỏ nên chàng sống với người cha già cả của mình.

Một ngày nọ, khi chỉ còn mấy ngày nữa là đến năm mới, người cha già của Gosaku đột ngột đổ bệnh nặng, thậm chí không thể ăn cả cháo mà Gosaku đã nấu. Gosaku lo lắng, và nghĩ rằng: “Cha thích ăn cá. Nếu như ông có thể ăn vài con cá thì ông có thể khỏe lại”. Nghĩ là bắt đầu thực hiện, Gosaku quyết tâm đi đến con sông tại Ginzai Daira: “Thậm chí một con thôi cũng được. Ông sẽ ăn một con và khỏe lại”.

Gokasu đi ngang qua những khu rừng được bao phủ dày đặc bởi các lớp tuyết trắng. Anh đi mãi, đi mãi, cho đến khi trời xẩm tối. Và một cơn bão tuyết bất ngờ nổi lên ngăn cản Gokasu tiếp tục cuộc hành trình của mình. “Mình không thể đi tiếp được. Có lẽ mình sẽ chết mất!”. Gokusa lê bước trong cơn gió dữ dội, tay chân anh đông cứng, và anh gần như không thở thở. Anh chợt thấy một căn nhà gỗ nhỏ xa xăm trước mặt. Anh tiến lại gần căn nhà, và
xuống sàn gỗ.

Thời gian trôi qua đi, một cơn gió lạnh người thổi qua, và Gosaku mở mắt, và lờ mờ nhận thấy một người con gái mặc kimono trắng toát tiến gần đến mình. Gokasu giật mình, nhưng dù cố gắng đến đâu, anh cũng không thể thốt ra thành lời. Anh muốn đứng dậy, nhưng dường như có hàng vạn tảng đá đeo trên người ghì chặt anh xuống.

Người phụ nữ tiến lại gần và thì thào vào gương mặt của anh. Làn da trắng, môi hồng, và mái tóc đen như nhung, cô ta mang một vẻ đẹp quyến rũ, và kỳ dị đến kinh sợ. “Ta là Nàng Tuyết. Ta định đến đây để lấy mạng nhà ngươi, nhưng ta đã đổi ý. Ngươi là một chàng trai tốt, và ta thích ngươi ở điểm đó. Tuy nhiên, ngươi không bao giờ được tiết lộ cho ai về cuộc gặp mặt ngày hôm nay của chúng ta. Nếu ngươi vi phạm lời thề, ngươi sẽ chết. Ngươi đã hiểu chưa?”. Nói xong, cô gái nhanh chóng tan biến vào cơn bão tuyết băng giá.

Gokasu sững sốt, và anh thức cả đêm trong căn nhà nhỏ. Khi ánh bình minh bắt đầu rạng sáng bầu trời, Gosaku nhanh chóng lên đường trở về nhà.

Một năm sau, người cha già của Gosaku qua đời, và lúc này, anh sống một mình. Một buổi chiều nọ, Gosaku gặp một người con gái xinh đẹp đang đi lang thang trong cơn bão tuyết. Cô ta nói rằng mình đang đi đến Nikko.

“Đi trong thời tuyết thế này thật điên rồ. Cô sẽ không bao giờ đến được Nikko đâu. Nhà tôi ở đằng kia, sao cô không trú lại một đêm, và lên đường vào sáng ngày hôm sau”.

Người con gái đồng ý theo Gosaku về nhà.

Tuy nhiên, trận bão tuyết đã kéo dài suốt ba ngày ba đêm sau đó. “Trong cơn bão tuyết thế này, đi đến Nikko là không thể. Cô nên ở đến đây cho đến mùa xuân”. Và hai người trở thành vợ chồng.

Khi mùa xuân đến, cô vợ trẻ của Gokasu bắt đầu đi làm đồng. Và dù trời có nóng bức như thế nào, làn da của cô gái trẻ vẫn trắng như tuyết. Và vài năm sau nữa, cô gái vẫn giữ nguyên vẻ tươi đẹp của tuổi thanh xuân, và chưa có dấu hiệu già đi.

Đã năm năm trôi qua, gia đình hạnh phúc của Gokasu có thêm ba đứa trẻ. Những đứa trẻ trông rất giống mẹ, làn da của chúng trắng toát, và không sạm đi dưới nắng.

Một buổi chiều nọ, khi có một trận bão tuyết dữ dội ngoài trời, cô vợ của Gokasu ngồi thêu bên đám lửa cháy bập bùng. Gokasu nhìn ra ngoài trời, và bỗng nhiên nhớ lại cái đêm kinh hoàng sáu năm trước tại Ginzai Daira.

“Có điều gì đó rất quen thuộc. Kỳ lạ quá” – Gokasu thì thầm, và lắc đầu qua lại.

Người vợ nhìn vào anh, và hỏi “Có chuyện gì quen thuộc, nói em nghe đi nào!”.

Bị những lời nói của vợ thuyết phục, Gokasu kể lại câu chuyện tại cơn bão tuyết trên đỉnh núi mà không hề suy nghĩ: “Nó xảy ra cũng lâu rồi, anh đến Ginzai Daira để bắt cá, và trên đường qua núi, anh đã gặp một Nàng Tuyết, …”

Không để cho Gokasu kết thúc câu chuyện, người vợ đứng bật dậy, giận dữ nhìn vào Gokasu, và đột ngột Gokasu nhận ra gương mặt của vợ mình chính là gương mắt của Nàng Tuyết mà anh gặp cách đây sáu năm.

“Tại sao ngươi lại tiết lộ về câu chuyện đó? Ta đã cảnh báo nhà ngươi sẽ chết nếu tiết lộ câu chuyện này cho bất kỳ ai cơ mà! Ngươi đã hứa…”

Cô vợ, bây giờ đã hiện nguyên hình là Nàng Tuyết gằn giọng với Gokasu, nhưng đâu đó ta vẫn thấy nét buồn phảng phất trên đôi mắt của nàng.

“Ta đúng là Nàng Tuyết ngươi đã gặp tại Ginzai Daira. Nếu ngươi biết giữ lời hứa, có lẽ chúng ta đã sống hạnh phúc với nhau mãi mãi. Ta phải rơi khỏi nơi đây. Nhìn gương mặt của các con đang ngủ yên giấc kia, ta không thể lấy đi cái mạng của nhà ngươi. Ta sẽ để chúng lại ở đây, và xin nhà ngươi hãy chăm sóc chúng thật tốt”.

Và cũng như sáu năm trước đây, khi những lời nói cuối cùng kết thúc, Nàng Tuyết dần dần hòa mình vào cơn gió dữ dội, và biến mất. Từ đó về sau, không ai còn thấy sự xuất hiện của nàng nữa.

Giải thích

Khi nhắc đến hình tượng nàng tuyết, hay bà chúa tuyết (Yuki Onna – Yuki là tuyết, Onna là người con gái) trong truyện cổ tích Nhật Bản, ta thường nghĩ đến những cái chết tàn khốc của những nạn nhân xấu số bị nàng giết. Tuy nhiên, tại Niigata, Nàng Tuyết (Yuko Joro) chỉ là người gây nên những trận bão tuyết dữ dội, chứ không giết người. Theo lời kể dân gian, tại một số khu vực của Niigata, khi tuyết đổi thành màu hồng, thì chứng tỏ rằng Nàng Tuyết vừa mới kết duyên với một người đàn ông địa phương.

Trong câu truyện này, nhân vật chính là một người đàn ông trẻ tên Gosaku, và câu chuyện nhấn mạnh vào tình cảm gia đình, vốn được xem trọng sâu sắc trong xã hội Nhật Bản. Người con trai vượt qua gian khổ để đánh bắt cá thay người cha già bệnh tật của mình. Nàng Tuyết xuất hiện,và thể hiện cá tính mạnh mẽ của mình trong tình yêu qua việc chủ động bắt đầu mối quan hệ với Gokasu. 

Chúng ta cũng nên lưu ý đến cách xây dựng gia đình khá phổ biến tại các vùng nông thôn của Nhật Bản được thể hiện qua câu truyện này: không có nghi lễ chính thức, mà chỉ đơn thuần dựa trên tình cảm, và sự thấu hiểu lẫn nhau giữa hai người. Và cũng trong các gia đình này, vai trò của các thành viên trong gia đình là như nhau. Khi Gosaku phá vỡ lời hứa, Nàng Tuyết bỏ đi, một phần vì nàng tự tin rằng Gosaku có thể chăm sóc tốt cho những đứa con.